Con người với bộ óc phát triển, trải qua thời gian, ngày càng phát huy những ưu thế vượt trội của mình so với những sinh vật khác.

Nhưng ngã mạn nảy sinh, con người tự cho rằng mình có khả năng làm chủ thiên nhiên và cải tạo nó theo ý muốn.
Không biết bao nhiêu tai họa khủng khiếp đã ập xuống cuộc sống này: Hiện tượng sa mạc hóa, tầng ozon thủng nhiều nơi, trái đất nóng lên, băng tan, sóng thần, động đất, biến đổi khí hậu, nhiễm độc thực phẩm, sự suy thoái gen và những căn bệnh kỳ lạ,…
Con người tưởng rằng mình đã vô cùng mạnh mẽ khi chỉ bằng một trái bom có thể hủy diệt cả thành phố, cả khu rừng; chỉ bằng một số loại phân bón hóa học có thể tăng gấp nhiều lần năng suất cây trồng; chỉ bằng một số chất kích thích tăng trưởng có thể rút ngắn thời gian nuôi trồng xuống còn một nửa thậm chí 1/3..nhưng trước những tai họa kia bỗng lại trở nên bé nhỏ hơn bao giờ hết !

Rõ ràng con người cũng chỉ là một phần của tự nhiên, việc của chúng ta là sống hòa hợp trong chỉnh thể đó, tôn trọng tự nhiên và những quy luật vĩ đại trong đó.

Khi bạn nhận thấy rằng xã hội đang đi ngược lại với thiên nhiên, chống phá thiên nhiên, bạn hãy chọn thiên nhiên – bằng bất cứ giá nào. Bạn sẽ không bao giờ là người thua cuộc.
Quan niệm hiện nay cho rằng mỗi cá nhân đều phải sống vì xã hội, phải theo đuổi những quy phạm mà xã hội đặt ra. Mỗi cá nhân phải hòa hợp cùng xã hội. Điều này đã trở thành định nghĩa chung về một con người bình thường trong xã hội. Ngay cả khi xã hội trở nên điên cuồng, bạn cũng phải hòa mình cùng nó; chỉ khi đó bạn mới được xem là một người bình thường như bao người.
Vấn đề ở đây là: thiên nhiên đòi hỏi điều này nhưng xã hội lại đòi hỏi nhiều điều trái nghịch khác. Nếu xã hội đòi hỏi cùng một thứ như thiên nhiên thì xung đột đã không xảy ra. Chúng ta vẫn đang sống ở cõi địa đàng. Xung đột xảy ra bởi xã hội có những nhu cầu riêng của nó. Những nhu cầu này không phải lúc nào cũng giống với nhu cầu của từng cá nhân. Cá nhân phải hy sinh vì xã hội. Đây chính là phần nổi mà chúng ta nhìn thấy được. Tuy nhiên sự thật không phải thế. Mỗi cá nhân không tồn tại vì xã hội mà xã hội tồn tại vì mỗi cá nhân. Xã hội chỉ là một tổ chức, nó không có linh hồn. Nhưng mỗi cá nhân đều có linh hồn, đều là trung tâm của ý thức.

“Chúng ta là những gì chúng ta ăn”
Câu nói này đã trở nên vô cùng nổi tiếng. Khi chúng ta muốn mình có được cuộc sống tốt nhất chúng ta thực sự phải gắn với tự nhiên. Thực tế, gần gũi và quan trọng nhất chính là thức ăn hàng ngày. Nếu có thể, hãy chọn cho bạn những thức ăn được nuôi trồng theo cách tự nhiên nhất.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *